DU KHÁCH VIỆT NAM BỊ LỪA Ở TRUNG QUỐC


Trần Thị Sánh
 


"Khi người dân bãi thị, bước chân xuống đường đòi hỏi quyền lợi chính đáng là họ đã bước một bước qua nỗi sợ đàn áp, họ đã tiến một bước trong việc nhận thức quyền công dân. Hãy ca ngợi điều đó và hi vọng nó lan tỏa. Việc chê bai chỉ trích và bài bác hình thức, sự khác biệt chỉ đẩy các nhóm người ra xa nhau, làm cho xa cách và tạo sự mâu thuẫn không đáng có, không cần thiết. Từ những bước đầu tiên này, họ sẽ có những bước tiếp theo, hãy ủng hộ và chia sẻ mà không phán xét, điều đó mới làm cho các nhóm người đấu tranh vì những mục đích khác nhau dần dần có điểm chung".
Tại sao phải làm cho cách xa?
Ngày 19/9/2017 bà con tiểu thương chợ An Đông bãi thị, biểu tình trước cổng chợ để đòi quyền lợi chính đáng, đòi minh bạch, yêu cầu câu trả lời thỏa đáng từ ban quản lý chợ và UBND quận 5 về việc: Số tiền họ đóng góp sửa chợ sau bốn năm mà BQL chợ không thực hiện thi công. Bắt tiểu thương ký hợp đồng thuê sạp trong khi họ đã mua hẳn sạp trước đó nhiều năm.


Hình ảnh người dân chợ An Đông biểu
 tình hôm qua. Nguồn ảnh: Báo Thanh Niên.
Bà con tiểu thương xuống đường biểu tình và tuần hành về UBND thành phố với đồng phục áo đỏ in chữ “chợ truyền thống An Đông.” Băng rôn, “Đảng cộng sản Việt Nam quang vinh.” Nhìn hình ảnh và theo dõi live stream, tôi thấy:

1.Về nội dung: Yêu cầu và đòi hỏi rõ ràng, tập trung vào chủ đề chính. Mục tiêu rõ ràng.

2.Về tổ chức: Rất quy củ. Thể hiện qua đồng phục, nội dung yêu cầu in trên băng rôn. Người tổ chức đoàn đi nhắc nhở việc giữ hàng và bà con tiểu thương làm theo. Tính tổ chức cao.

3.Thành công bước đầu: Có được cuộc đối thoại với lãnh đạo quận 5 và lãnh đạo thành phố. (Việc sau đó lãnh đạo thực hiện lời hứa như thế nào tính sau và đấu tranh tiếp.)

4.Chiếm được sự đồng cảm và ủng hộ của rất nhiều người dân.

Những gì cần có và cần đạt được cho một cuộc biểu tình họ đã làm được và làm rất tốt.

Từ hôm qua đến nay, tôi cũng đọc kha khá stt chê bai họ, chủ yếu nhắm vào hình thức, việc họ sử dụng màu đỏ làm nền áo, cờ nước và băng rôn ghi “đảng cộng sản quang vinh.” Những chỉ trích:

-“Họ chỉ đấu tranh cho quyền lợi của chính họ thôi.”

Xin thưa, đấu tranh cho chính quyền lợi của mình là điều thiết thực nhất, căn bản nhất, chính đáng nhất. Có gì sai mà chê? Đừng thần thánh, lý tưởng hóa mục đích đấu tranh và đòi hỏi sự hi sinh “cho dân cho nước” mà không phải ai cũng có thể làm được.

-“Mang cờ máu, băng rôn ghi đảng quang vinh là chưa nhận thức được nguyên nhân vì sao mình bị chèn ép thì đấu tranh không hiệu quả, đấu tranh mà đầu còn đảng thì đừng có đấu tranh.”

Xin thưa, đừng dùng nhận thức, hệ quy chiếu của bản thân áp vào họ và buộc họ phải nghĩ như mình, làm như mình. Hãy tôn trọng nhận thức và hành động của họ. Đó là bước đầu tiên trong việc thấu hiểu. Đừng đòi hỏi họ những điều mà bản thân mình muốn vì mục đích của bạn và của họ khác nhau.

Khi người dân bãi thị, bước chân xuống đường đòi hỏi quyền lợi chính đáng là họ đã bước một bước qua nỗi sợ đàn áp, họ đã tiến một bước trong việc nhận thức quyền công dân. Hãy ca ngợi điều đó và hi vọng nó lan tỏa. Việc chê bai chỉ trích và bài bác hình thức, sự khác biệt chỉ đẩy các nhóm người ra xa nhau, làm cho xa cách và tạo sự mâu thuẫn không đáng có, không cần thiết. Từ những bước đầu tiên này, họ sẽ có những bước tiếp theo, hãy ủng hộ và chia sẻ mà không phán xét, điều đó mới làm cho các nhóm người đấu tranh vì những mục đích khác nhau dần dần có điểm chung.

Cá nhân tôi, nhìn những điểm 1,2,3,4, tôi thấy bà con giỏi hơn mình rất nhiều.

FB Nguyễn Thị Bích Ngà
Phần nhận xét hiển thị trên trang
Trong hình ảnh có thể có: 5 người, mọi người đang cười

Trong khi người Việt Nam tẩy chay hàng hóa Trung Quốc do hàng rởm, hàng nhái, hàng độc hại thì họ lại đang mắc vào những chiêu trò lừa đảo rất tinh vi khi tham gia các tour du lịch Trung Quốc....
Sau chuyến du lịch 7 ngày do Vietravel tổ chức đi Thượng Hải, Hàng Châu, Tô Châu, Bắc Kinh, trở về, tôi thề là không bao giờ quay lại đất nước này. Tại các điểm du lịch, người Trung Quốc chen chúc, nói rất to, tranh giành chỗ, đánh chửi nhau ầm ĩ rất phản cảm. Thay vì phát cho khách du lịch tai nghe như các nước khác thì HDV du lịch Trung Quốc cầm loa chõ vào đoàn du lịch khác nói oang oang rất khó chịu và không nghe thấy gì trong khi đây là những địa danh văn hóa, lịch sử rất có giá trị.
Điều làm du khách một đi không trở lại Trung Quốc là những chiêu trò lừa khách du lịch diễn ra rất phổ biến, bài bản, tinh vi ở những điểm du lịch, những cửa hàng bán thuốc, bán đồ trang sức, ngọc trai, vàng bạc, tơ lụa, đồ lưu niệm… được các HDV địa phương đưa đến theo lịch trình đã ấn định. “Văn hóa lừa” của những người bán hàng và cả các HDV du lịch làm cho khách du lịch Việt Nam như bị thôi miên, bị ma ám, không suy nghĩ mà cứ lao vào mua hàng rởm, hàng kém chất lượng và cuối cùng, người bán hàng ăn rất đậm, rất nhiều chứ họ không thèm ăn vặt.
Ví dụ: con nghê đá xanh, đỏ, vàng ở Ngũ Hành Sơn (Đà Nẵng) bên Trung Quốc gọi là “tỳ hưu linh thiêng” bán vài chục, hay vài trăm ngàn thì ở đây họ bán vài trăm đô la. HDV du lịch người Trung Quốc tên Lâm nói tiếng Việt làu làu kể rằng: Một số người Việt Nam đã đến đây cúng tiến vài ngàn tệ để có con Tỳ Hưu và đã trở thành các doanh nhân giàu có, người thì đứng đầu đường dây buôn bán quần áo từ Ấn Độ, Mông Cổ sang Nga, người lại đang sở hữu vài chục căn hộ tại Hà Nội, người làm giám đốc doanh nghiệp làm ăn rất phát. Thế là các du khách thuộc một công ty may của quân đội (đi cùng đoàn với tôi) mua đến 3,4 con tỳ hưu với số tiền cả ngàn đô la. Dầu gió, thuốc bỏng kỳ diệu cũng được chúng nhân lên thành thuốc thánh, thuốc kỳ diệu để bà con thi đua mua theo phong trào …
Trắng trợn hơn, du khách VN còn bị đưa đến Đồng Nhân Đường, Vương Phủ Tỉnh trá hình (các cơ sở này đã ký hợp đồng với Công ty Du lịch Vietravel của Việt Nam) để giở trò khám bệnh và kê đơn thuốc bởi các bác sĩ dởm mặc áo blu trắng. Họ khám bệnh bắt mạch cho tôi và bảo tôi rất nhiều bệnh trong khi tôi chả có bệnh gì. Rồi họ kê đơn thuốc gần 900 đô, tôi bảo đi du lịch không mang tiền. Bác sĩ dởm tỏ vẻ ái ngại giảm giá cho tôi còn một nửa và theo tôi từng bước, kể cả khi tôi vào nhà vệ sinh.
Để vét sạch túi tiền của khách du lịch VN, họ lấy bất cứ loại tiền gì người VN mang theo từ đồng Nhân dân tệ, đô la, euro, Yên Nhật và cả tiền Việt. Chứng kiến bà con mình mua hàng Trung Quốc theo kiểu phong trào, mua lấy được, tôi không khỏi xót xa, bức xúc khi ở trong nước người dân tẩy chay hàng giả, hàng độc hại, chất lượng kém của Trung Quốc thì đi du lịch, họ lại bị móc túi đến đồng xu cuối cùng. Du khách Việt Nam đã trở thành món mồi béo bở bởi các chiêu trò lừa đảo tinh vi, bài bản ở nước này.
Điều đáng nói là lẽ ra, HDV du lịch của các công ty du lịch Việt Nam phải tư vấn, khuyến cáo du khách để họ không mua phải hàng giả, hàng nhái, không bị lừa thì họ lại câu kết với HDV du lịch địa phương để lừa khách du lịch Việt Nam và hưởng hoa hồng…
Tham gia chuyến du lịch trên, người viết bài này mong muốn góp một lời cảnh tỉnh cho những ai có ý định đi du lịch Trung Quốc và xin chuyển những băn khoăn, day dứt trên đến các công ty du lịch Việt Nam....


Phần nhận xét hiển thị trên trang

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

0 nhận xét:

Đăng nhận xét